top of page

Đặt Mình Là Chiếc Ly Rỗng Để Tốt Hơn

Đã cập nhật: 19 thg 10

Trải qua nhiều lần thất bại trong công việc; có những thời điểm tôi oán trách số phận vì sao bản thân tôi lại có nhiều bấp bênh như thế. Tôi nhìn vào gương và đã có lúc tôi oán trách chính mình. Càng ngày, tôi càng có nhiều tiêu cực về cuộc sống, về con người.

Nhưng giờ tôi ngộ ra, hóa ra cuộc sống hay con người chẳng có tác động gì đến sự thành công hay thất bại của tôi mà là do tôi đã tự khiến cho cuộc sống của mình có nhiều trở ngại.

Tôi luôn cắt ngang lời người khác nói, tôi nhận ra mình chưa biết lắng nghe.



Chiếc ly rỗng là khởi nguồn của mọi thành công


Tôi luôn thấy những chia sẻ từ người khác là không bằng những gì tôi đã tìm hiểu, tôi chỉ tin những người thầy lớn, những người đã thành công trong cuộc sống mà thôi. Giờ đây tôi nhận ra mình chưa bao giờ thật sự học hỏi vì luôn có tâm thế " tôi biết rồi".


Tôi chỉ đi học hỏi, đọc sách, làm đẹp, gặp gỡ người khác khi tôi có mục tiêu cho điều đó. Còn bình thường thì tôi luôn ở trong cái vỏ ốc của tôi. Tôi nhận ra, tình yêu của mình dành cho những người xung quanh luôn có điều kiện.


Tôi luôn từ chối những lời khuyên, giáo huấn của bố tôi vì ông luôn quát nạt, vì ông đã gieo những hình ảnh không yêu thương quan tâm trong quá khứ cho tôi. Một thời gian ông đã làm khổ tôi rất nhiều. Tôi nhận ra, mình chưa thật sự yêu thương, tôn trọng bố mình. Tôi luôn oán trách cha mẹ thiên vị em tôi, nhưng tôi cũng yêu thương cha mẹ với một tâm thế đòi hỏi. Đòi hỏi cha mẹ phải thế này, phải thế kia với tôi. Tại cha mẹ không tu dưỡng, không học hành khiến tôi trở nên như thế.


Tôi luôn không thích, không trân trọng, không biết ơn những thứ xung quanh mình. Tôi nhận ra mình chưa bao giờ thật sự biết ơn và trân trọng những gì mình đang có. Mặc dù trên miệng tôi luôn nói sự biết ơn, sự trân trọng.


Tôi luôn nhìn thấy lỗi sai của người khác; dù người ta làm nhiều điều tốt cho tôi tôi vẫn thấy oán trách khi họ không làm hài lòng tôi, không làm đúng ý và đúng mong muốn của tôi.

Tôi sống trong vỏ bọc với nhiều mặt khác nhau. Nhiều mặt nạ đến nỗi nhiều khi tôi không nhận ra chính mình. Tôi cứ nghĩ mình "ngon" lắm, nhưng thực tế thì không phải vậy; bên trong tôi đầy rẫy những tổn thương tôi cần chữa lành mà tôi không hề hay biết.


Tôi cứ đòi hỏi người khác phải quan tâm; phải yêu thương; Đòi hỏi chồng tôi phải chiều chuộng tôi; nhưng hỏi tôi chồng tôi thích ăn gì tôi cũng không hề biết. Tôi chỉ yêu, chiều chồng/người yêu tôi khi anh ấy đáp ứng những mong muốn của tôi mà thôi.


Tôi đã từng luôn thể hiện tình yêu với con tôi trên mạng xã hội, nhưng đã có lúc con nằm bên mà tôi xem video; lướt facebook; mua rất nhiều đồ dùng học tập mà không dạy con học. Con khóc mà tôi như không nghe thấy. Con dậy sớm đòi học mà tôi cứ nấn ná nằm thêm chút nữa


Tôi có sự trì hoãn; thiếu cam kết vì những gì mình đặt ra. Đã sắp xếp theo giờ nhưng không chịu làm. Hay đến những cuộc hẹn muộn là luôn diễn giải hợp lý cho những điều đó. Những lức như vậy, tôi cảm thấy thân - tâm - trí của tôi như không thống nhất với nhau. Tôi cần nhất quán với chính mình. Biến những tri thức tôi đã học, biến những mong muốn của tôi trở thành hiện thực bằng hành động cam kết và bằng cản niềm vui, hạnh phúc, bằng một tâm trạng thực sự trân trọng và biết ơn vì được làm những điều đó.


Tôi hay mất tập trung khi làm việc; đang làm việc này lại nhảy đi làm việc khác. Tôi khó ngồi thiền vì thấy nhiều cảnh dữ, đôi khi là buồn ngủ; đôi khi là giật mình và mở mắt. Tôi vẫn đang đi rèn rũa sự tập trung cho chính mình.


Tôi mạnh mẽ đối diện và cam kết với các kế hoạch tài chính cá nhân. Thật sự tôi cần phải master các khóa học về tài chính. Nhưng nghịch lý một điều là tôi luôn sợ hãi mỗi khi thấy các video về tài chính. Tôi cần lập kế hoạch chi tiêu, kế hoạch trả nợ; kế hoạch đầu tư; kế hoạch tiết kiệm để những đồng tiền chảy xung quanh tôi là những đồng tiền hạnh phúc. Hạnh phúc khi được chi tiêu, hạnh phúc khi được cho đi; hạnh phúc vì đã giúp đỡ được khách hàng. Tôi sẽ trao nhiều giá trị hơn, tôi giúp đỡ được nhiều người hơn giải quyết các vấn đề của họ và tôi hạnh phúc khi tôi nhận về giá trị tôi trao đi


Tôi học cách cho đi đúng đắn; tôi gieo hạt đúng đắn; gieo những dấu ấn; gieo những hạt giống phước thiện ở bên trong tôi.

Bấy nhiêu đó thôi đã giúp tôi thấy bản thân được chữa lành rất nhiều, Tôi nhận ra sự thoải mái và hạnh phúc cũng như sự chuyển hóa trong tôi. Tôi gieo những hạt giống về sự khỏe mạnh, những hạt mần thân - khẩu - ý với sự bao dung và thật sự tốt đẹp để nâng cao tần số năng lượng của chính mình.


Tôi tin rằng, cuộc sống của tôi sẽ có sự giàu có đủ đầy và thịnh vượng từ bên trong. Tôi tự do từ bên trong. Tự do tài chính; tự do trong các mối quan hệ; tự do tập thể dục; tự do làm đẹp; tự do yêu đương' tự do nói những lời yêu thương, hàn gắn và trân trọng biết ơn.

Một năng lượng kì diệu chảy trong người tôi; tôi cảm thấy một sự cân bằng; Tôi không còn các cơn đau cổ, vai, gáy nữa; cơn đau đầu kinh niên cũng biến mất. Tôi biết ơn sự kì diệu của dòng năng lượng được lưu thông. Tôi biết ơn dòng năng lượng tích cực chảy trong người tôi. Dù dòng năng lượng âm vẫn đang chảy nhiều hơn; nhưng dòng năng lượng dương sẽ được tôi bù đắp bằng cách phơi nắng và tập thể dục.


Tôi sẽ giữ cho mình sự dịu dàng, lương thiện, tử tế trong đối nhân xử thế. Giữ cho mình một sự thông thái từ bên trong khi làm việc, khi đàm phán, khi đối đãi với con người và tất cả các mặt trong đời sống. Cả sự kiên trì khi theo đuổi lý tưởng của cuộc đời mình.


Tôi bình yên với cuộc sống của chính mình; có nhiều giá trị để cho đi. Tôi luôn yêu thương đúng cách mọi người; tôi kết nối càng ngày càng sâu sắc với con người thông thái, mạnh mẽ và trí tuệ bên trong tôi.


Tôi có được những điều này khi tôi kết nối sâu sắc với cha mẹ; chữa lành mối quan hệ gốc này là khởi nguồn của việc chữa lành mọi mối quan hệ.

- Nguyễn Vân -





















0 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page